Khai tử là việc khai báo với Uy ban nhân dân cấp có thẩm quyền về việc một người bị chết. Bằng việc khai tử, các quyền và nghĩa vụ của người chết được coi là chấm dứt, trừ trường hợp các quyền và nghĩa vụ đó được thừa kế và có người thừa kế. Do việc khai tử có ý nghĩa quan trọng trong việc xác định thời điểm chấm dứt các quyền và nghĩa vụ gắn liền với nhân thân của người chết nên Điều 60 Bộ luật Dân sự đã quy định : “ Khi có người chết, thì người thân thích, chủ nhà hoặc đơn vị, cơ quan, tổ chức nơi có người chết phải khai tử cho người đó … Việc đăng ký khai tử được thực hiện tại cơ quan nhà nước có thẩm quyền theo quy định của pháp luật về hộ tịch ”.
Cụ thể hóa các quy định nói trên, thẩm quyền đăng ký khai tử được Nghị định 83/1998/NĐ – CP ngày 10 tháng 10 năm 1998 của Chính phủ quy định như sau :
Khi có người chết, Uy ban nhân dân cấp xã nơi cư trú của người chết thực hiện việc đăng ký khai tử. Trong trường hợp không xác định được nơi cư trú của người chết thì Uy ban nhân dân cấp xã nơi người đó chết thực hiện việc đăng ký khai tử.
Việc đăng ký khai tử cho quân nhân đang làm nghĩa vụ quân sự được thực hiện tại Uy ban nhân dân cấp xã nơi người đó cư trú trước khi đi nghĩa vụ quân sự.
Việc đăng ký khai tử cho sĩ quan quân đội, quân nhân chuyên nghiệp, công nhân, viên chức quốc phòng, công an nhân dân được thực hiện tại Uy ban nhân dân cấp xã nơi cư trú của người chết.
Việc đăng ký khai tử cho người chết ở nơi tạm giam, tạm giữ được thực hiện tại Uy ban nhân dân cấp xã nơi người đó cư trú trước khi bị tạm giam, tạm giữ theo thông báo của người chỉ huy trực tiếp nơi tạm giam, tạm giữ đó.
Việc đăng ký khai tử cho người chết trong khi thi hành án phạt tù, chết do bị thi hành án tử hình hoặc chết tại cơ sở giáo dục, trường giáo dưỡng được thực hiện tại Uy ban nhân dân cấp xã nơi giam giữ người đó. |