Tai được hợp thành bởi ba phần chính: tai ngoài, tai giữa và tai trong. Khi sóng âm thanh đi vào tai ngoài, nó di chuyển qua một hành lang đến đầu cuối mà ở đấy có màu da mỏng căng chặt bịt lấy một ống nhỏ, mẩu da này gọi là màng nhĩ. Màng nhĩ phân cách tai ngoài với tai giữa, nó có tác dụng như là một màng rung.
Phía sau màng nhĩ ở tai giữa là ba xương nhỏ gọi là xương búa, xương đe và xương bàn đạp; chúng tiếp xúc với cả màng nhĩ lẫn tai trong. Khi sóng âm thanh đập vào màng nhĩ sẽ làm cho ba xương nhỏ rung động. Đến lượt chúng, ba xương nhỏ gây ra rung động trong chất dịch của tai trong có hình vỏ ốc hay còn gọi ốc tai. Trong ốc tai, các tế bào thính giác truyền tín hiệu đến các dây thần kinh, đến lượt chúng truyền đến não. Não nhận ra các tín hiệu, sự nhận ra này gọi là thính giác.
Dữ kiện:
Tai và mắt của chúng ta đôi khi bị đánh lừa. Khi chúng ta thấy tia sé và nghe tiếng sấm, hai hiện tượng này không bao giờ xảy ra cùng lúc. Đấy là do ánh sáng di chuyển nhanh hơn âm thanh, tai lúc nào cũng nghe được tiếng sấm sau khi mắt đã nhình thấy tia sét |