Bệnh giang mai được biết từ thế kỷ XVIII, nhưng đến mãi năm 1904, Schaudinn và Goffmann mới tìm thấy tác nhân gây bệnh: Xoắn khuẩn treponema pallidum.
Người ta chia ra giang mai sớm và giang mai muộn. Giang mai sớm là mới mắc dưới hai năm: Đầu tiên là có vết loét nông ở bộ phận sinh dục (gọi là săng), bẹn nổi hạch; sau là thương tổn ở da (vết loét hồng), niêm mạc (vết loét trắng). Người bệnh rụng tóc và xét nghiệm máu có xoắn khuẩn giang mai. Giang mai muộn là mắc bệnh trên hai năm: Biến chứng đã ăn vào da, xương, gan, thận, thần kinh…chẩn đoán khó, phải dựa vào phản ứng huyết thanh (như VDRL chẳng hạn).
Ngày nay, bệnh giang mai chữa được, càng sớm càng dễ đạt kết quả. Thuốc đặc hiệu là benzathine pénicilline, 2,4 triệu đơn vị, (tiêm bắp).
Bạn phải đi khám và thầy thuốc chuyên khoa sẽ hướng dẫn điều trị.
Bệnh lây qua giao hợp nên phải tránh làm tình khi đã bị bệnh |