Y dược là khoa học để chữa bệnh. Bây giờ, các em đã biết có rất nhiều cách chữa bệnh nhưng em không thể dựa theo một số cách chữa trị "lang vườn" hoặc dùng cách "niệm chú" để chữa cho người bệnh. Chữa như thế là không khoa học và không có tác dụng gì cho người bệnh. Khi trong nhà em có người ốm, em phải đi mời bác sĩ. Bác sĩ sẽ dùng kiến thức khoa học để chữa cho bệnh nhân.
Lịch sử y học bao gồm cả giai đoạn trước khi ứng dụng các phương pháp khoa học, tức là quãng thời gian trước khi y học trở thành một ngành khoa học. Y học của người nguyên thuỷ có sự giải thích kỳ quặc về bệnh tật. Trong quá trình chữa bệnh, y học nguyên thuỷ dựa vào phép phù thuỷ hoặc một số thủ thuật được xem như có kết quả. Y học của người nguyên thuỷ đã bao gồm cả chườm lạnh và chườm nóng, chích huyết, xoa bóp và sử dụng cây cỏ.
Y học Ai cập cổ là nền y họ nổi tiếng nhất trước khi nền y học mang tính khoa học xuất hiện, chủ yếu cũng dựa vào phép phù thuỷ. Họ còn dùng các loại dầu cao và thang thuốc, trong các vị thuốc dùng cả mật, muối, nhựa thông, não, gan tim và máu động vật. Nền y dược xa xưa đó có lúc cũng có kết quả nhưng có lúc lại không nghiệm.
Mãi cho đến thời kỳ Hy Lạp cổ, y học mang tính khoa học mới ra đời. Khoảng 2000 năm trước, đã viết những tác phẩm về y học, về sau được biên soạn thành "Tuyển tập hippocrate". Đó là sự mở đầu của y học mang tính khoa học, bởi vì ông ta dựa vào sự quan sát bệnh nhân một cách tỉ mỉ để tìm hiểu bệnh tật. Trong tuyển tập về y dược đó có ghi chép diễn biến của bệnh và triệu chứng của người bệnh. Từ đó con người không chữa bệnh theo phép phù thuỷ mà thông qua sự nghiên cứu triệu chứng của người bệnh, áp dụng các kinh nghiệm trong quá khứ để chữa bệnh. Y học hiện đại đã ra đời như thế đó. |