Năm 1895, một nhà khoa học Đức tân là Wilhelm Roetgen khám phá ra rằng: Khi một dòng điện được qua một bóng đèn đã được rút hết không khí, sẽ tạo ra một tia giống như ánh sáng, mà mắt chúng ta không nhìn thấy được.
Không biết đặt tên cho tia đó là gì, ông Wilhelm Roentgen đành gọi tia “X”. Tia “X” có đi xuyên qua nhiều chất, như cây cỏ, da thịt động vật nhưng không đi qua được những vật giòn như thủy tinh, các chất khoáng, các kim loại và xương của con người.
Trong y học, tia “X” được dùng để chụp những bức ảnh bên trong cơ thể con người, như xem xương có bị gãy không? Hay các bộ phận khác như phổi, dạ dày có bệnh không?
Tia “X” còn được dùng để kiểm tra các vết nứt của các khối kim loại hay các vật liệu khác. Muốn biết tranh vẽ thật hay giả, người ta cũng thử bằng tia “X”.
Tia “X” có nhiều ưu điểm như thế nhưng nó cũng rất nguy hiểm vì dễ gây hại cho các mô sống. Nên khi sử dụng tia “X” chúng ta phải hết sức cẩn thận |